Xem bài viết riêng lẻ
(#4)
Cũ
vietnam1 is Online
Junior Member
 
Bài gửi: 22
Tham gia ngày: May 2012
Mặc định 12-06-2012, 01:08 PM

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Cám ơn bài viết của bạn, mình rất cảm thông. Đọc xong câu chuyện không biết trong đầu đang nghĩ không biết là may hay rủi, trời xui đất khiến mình vẫn chưa bước chân vô con đường này...

Mình chưa từng 1 ngày học làm bác sĩ thú y, nhưng mình đã có ước mơ được làm bs thú y từ khi còn học lớp 7 lớp 8 gì đó, mình ước có thể chữa bệnh cho bé chó mèo, còn có thể cứu mấy em lang thang, nhất là bị bọn bắt chó bắt... >"<
có 1 thời gian (mấy năm đầu của phổ thông) ước mơ của mình vụt tắt vì chính mình không bảo vệ nổi 3 em cún cưng, để nó lần lượt bị mất, bị người ta bắt đi, mình tưởng đã ko muốn theo con đường đó nữa, vì không muốn gợi lại nỗi đau, nhưng cuối cùng hết năm lớp 12, dù gia đình, họ hàng và cả hàng xóm, có người khuyến khích, nói nghề này rất có triển vọng, có người lại căn ngăn, nói nghề này có rất nhiều mặt trái, như việc phải thiêu hủy mấy con gà heo bị cúm gì đó, nhưng mình vẫn "nhắm mắt" đăng kí vô ngành thú y (khối A) và 1 ngành nữa khối D. Kết quả là mình đậu khối D, mình theo học trường đó vài tháng nhưng trong lòng thì chưa bao giờ nghĩ sẽ theo đuổi đến cuối, dù giá nào đi nữa mình cũng quyết thi ĐH lại.

Mình đã thuyết phục được gia đình cho nghỉ và tập trung luyện thi lại. Lần này mình chọn cả 2 khối A và B đều đăng ký vào thú y. Quá trình học lại thi lại khó khăn gian khổ bao nhiêu, áp lực, buồn bực đủ thứ chuyện, nói đúng là tự kỉ, cắt liên lạc với bạn bè, khóc cười vô cớ, nhiều lúc cảm thấy mình chọn sai đường, 1 đứa suốt 3 năm phổ thông học chuyên khối D, còn lý hóa sinh thì lờ mờ...... 1 bên là vì tình yêu nghề, 1 bên là lý trí, chưa nói là sau khi vô học có hợp không, từ đầu đã cảm thấy không có khả năng đậu khối A và B dù rằng điểm chuẩn thấp... nhưng đã phóng lao rồi, mình tự hứa sẽ vì mấy bé cố gắng, hằng ngày mơ tới lúc ra trường mở 1 phòng mạch, rồi mở thêm 1 quán cà phê pet...
nhưng nói gì thì nối... cuối cùng cũng... chẳng đậu nổi =.= đành dẹp bỏ ước mơ vĩnh viễn và bao nhiêu nuối tiếc khi nghe đến 2 từ "thú y". Cuối cùng đi 1 vòng, mình vẫn quay lại chọn cái ngành khối D mà năm xưa mình đã bỏ ra đi

Cách đây không lâu, tình cờ đọc cái thời khóa biểu khoa thú y của đại học nông lâm, cũng cảm thấy an ủi phần nào vì mấy môn cũng quay quanh toán-hóa-sinh. Cho dù mình ráng lết vô nổi cũng chưa chắc theo học nổi, còn việc đi học xa nhà nữa. Sau khi đọc những dòng tâm sự này của bạn, mình cảm thấy trong cái rủi có cái may, mình chắc chắn không chịu nổi cảnh tự tay kết liễu mấy em, nếu thật sự chuyện đó xảy ra với mình, mình không tự kết liễu cũng điên mất >"< haizz
Nhưng nói như vậy, ý mình rất cảm thông với bạn, chứ ko phải ý mình là bạn đã chọn lầm đường đâu nha

Chỉ mong bạn vẫn không thay đổi mục tiêu so với khi ban đầu quyết định chọn con đường này
Mong ngành nghề này ở nước ta phát triển, để "bác sĩ thú y" thật sự trở lại đúng phẩm chất cao cả, cứu vớt những sinh linh chứ không phải nghề "chích chó chích heo" như người ta vẫn nghĩ

[đã sửa comment-chị Mee]
Trả lời với trích dẫn