mrphe2015
04-07-2016, 11:24 AM
Tuổi thanh xuân của mỗi chúng ta là khoảng thời kì đáng quý nhất trong thế cuộc này, vậy nên ai cũng muốn lưu giữ thật nhiều giây khắc tươi đẹp cho mùa trẻ của mình. Nhưng trong khoảng thời kì này, chúng ta dễ vương vào những khờ dại khôn cùng đáng tiếc. Orange chính là một trong những bộ phim về tuổi thanh xuân truyền tải được rất nhiều thông điệp về tình cảm bạn bè và tình tuổi học trò tinh khiết của các bạn trẻ.
Orange (http://xemphimonlineblog.blog.com/2016/07/04/orange-%e2%80%93-l%c6%b0u-l%e1%ba%a1i-tu%e1%bb%95i-thanh-xuan-r%e1%ba%a1ng-r%e1%bb%a1-trong-long-ta/)– Lưu lại tuổi thanh xuân nhãi ranh trong lòng ta
Cách họ thương tình một ai đó, cách họ trình diễn.# sự quan tâm dành cho bạn bè của mình, cũng như lúc họ mắc phải những lầm lỗi trở thành bài học hết sức nhẹ nhàng cứ dần thấm vào trái tim của những người trẻ như chúng ta. kết thúc 139 phút, chắc hẳn bạn sẽ khôn cùng bằng lòng với những cảm xúc mà bộ phim mang lại.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-1.jpg?w=825&h=1167
Sự hư ảo xuất hiện ngay từ đầu phim, khi Naho bất ngờ nhận được bức thư được gửi đến từ mai sau 10 năm sau mà người gửi lại là chính cô. Điều này khiến người xem phải đặt câu hỏi, vì sao bức thơ lại nằm trong túi xách của Naho và nó được gửi về bằng cách nào? Nếu trong các bộ phim viễn tưởng khác thì chắc hẳn phải có một điểm giao nhau giữa ngày nay và tương lai hoặc quá khứ, giống như một lỗ đen hay cách cửa thần kỳ nào đó. Nhưng ở đây lại hoàn toàn không, bởi Naho ở tương lai chỉ chôn bức thư của mình xuống gốc anh đào và cầu nguyện thì cô ở hiện tại sẽ nhận được thư. Sự bất hợp lý này khiến chúng ta phải liên tục đặt câu hỏi và đến rút cục vẫn không thể trả lời nó một cách vẹn tròn.
Nhân vật Naho với tính cách hồn hậu, tốt bụng nhưng lại khá hồi trong cách bộc lộ tình cảm của mình dành cho Kakeru. Chính sự mềm yếu đó mà cô đã phải sang rất nhiều sự hối tiếc trong tuổi thanh xuân của mình, việc làm cô cắn rứt nhiều nhất là chẳng thể cứu sống được Kakeru trong tai nạn năm 17 tuổi. Cô luôn muốn bản thân phải mạnh mẽ đối diện với thực tế và tình cảm của mình nên đã viết một bức thư gửi về từ mai sau để khích lệ Naho tuổi 16 phải gan góc để vượt qua những trở lực trước mắt. Trong suốt quá trình đổi thay mai sau phê chuẩn những gì được viết trong bức thư, bản thân Naho cũng dần trở thành kiên cường hơn rất nhiều. Cô đã sửa được rất nhiều lỗi lầm ở quá khứ và lưu lại những khoảnh khắc tươi đẹp của tuổi thanh xuân. Tình cảm mà Naho dành cho Kakeru hoàn toàn đúng với lứa tuổi học sinh, sự thuần khiết ở mối quan hệ của hai người không những giúp Kakeru có thêm ý thức để vượt qua sự khổ tâm của mình, nó còn làm người xem cảm thấy vô cùng thoải mái khi được chứng kiến một tình cảm học sinh hồn nhiên như vậy. Naho giúp chúng ta nhìn ra một điều, đừng vì chính sự hèn yếu của bản thân mà vụt mất những cơ hội trước mắt, chỉ cần chúng ta dám đối diện với ngày nay thì thành công ắt hẳn sẽ trở nên rất gần. Tôi đọc được rất nhiều bình luận về diễn xuất của Tsuchiya Tao trong phim này, khen có và chê cũng có. Riêng cá nhân mình, tôi vẫn thích nét diễn của Tao. Ánh mắt bẽn lẽn, sự e thẹn và những lúc Naho chần chờ trước quyết định của mình được Tao mô tả rất thuần khiết. Dù có nhiều chỗ sự do dự của cô nàng khiến tôi cảm thấy khá bực bội, nhưng nhìn chung Tao đã mô tả khá tròn vai.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-2.png?w=915&h=1074
Là một học sinh chuyển đến từ Tokyo, Kakeru gây ấn tưởng bởi vẻ ngoài siêu đẹp trai. Nếu ban sơ anh chàng tỏ ra khá rụt rè thì khi nở nụ cười lại khiến trái tim fan girl điêu đứng trước sự rạng ngời của anh. Kakeru mang trong mình nỗi ăn năn hết sức lớn sau cái chết của mẹ. Anh luôn tìm cách che giấu những nỗi buồn mà mình phải gánh chịu, sự u ám trong tâm hồn khiến anh có nghĩ suy khôn cùng tiêu cực. Bức thư của Naho viết rằng vào ngày 31 tháng 12 năm Kakeru 17 tuổi, anh sẽ chết trong tai nạn giao thông bởi chính sự dày vò của bản thân. Nhưng khi Kakeru nhận ra được tình cảm của mọi người xung quanh dành cho mình, anh chàng đã dần cởi mở và hoà đồng hơn. Kakeru chưa từng trơ khấc trong hành trình của tuổi xanh, bởi ngoài ái tình hết sức dễ thương mà Naho dành cho anh; thì tình bạn mà Suwa, Higita, Chino và Azu dành cho anh cũng khôn cùng đáng quý. Tôi còn nhớ một lời thoại mà Suwa đã nói với Kakeru khi anh dường như muốn buông xuôi vớ mọi thứ: “Nếu lúc cảm thấy nặng nề, cậu không cần phải gắng gượng làm gì cả. Có bọn mình ở đây rồi”. Câu nói đầy xúc động của Suwa thực sự đã đẩy xúc cảm lên đến đỉnh điểm, giống như mọi thứ trên đời này đều có thể thay đổi, chỉ có tình bạn giữa họ là trường tồn mà thôi. Kakeru cũng vì những tình cảm đó mà đã có một quyết định khác khi chiếc xe đạp sắp đâm vào xe tải, anh đã kịp thời nhận ra còn muôn nghìn điều quý báu vẫn ở cạnh mình. Khi Yamazaki Kento vào vai Kakeru, anh đã phần nào diễn đạt được nỗi đau của Kakeru trước sự hối hận của mình trong các phân cảnh khóc và kể về người mẹ kí vãng của mình. Sự gượng của anh đã được đôi mắt chất chứa xúc cảm của mình cứu vớt rất nhiều.
Có một nhân vật đã tạo nên rất nhiều xúc cảm trong phim, anh chàng với tính cách sôi nổi và hoà đồng chính là người nổi trội nhất đám bạn. Sự chững chạc trong nghĩ suy, luôn mong muốn được trợ giúp bạn bè, Suwa đã cho thấy sự đáng tin cậy của mình. Ngoài lời thoại được tôi nhắc đến ở trên, Suwa còn làm một chuyện hết sức ráo trọi, anh không ngừng cụ tạo điều kiện để Kakeru và Naho diễn đạt tình cảm dành cho đối phương trong khi anh cũng dành một tình cảm hết sức đặc biệt cho Naho. Tôi tự hỏi có phải khi đưa ra quyết định đó, Suwa đã chiến đấu nội tâm rất nhiều hay không? Bởi bản chất của con người là ích kỷ nhưng trong trường hợp này, Suwa vì tình bạn của mình đã dẹp bỏ quơ những tính liệu đó mà thực tình chúc phúc cho cả hai. Ryusei Ryo đã biểu thị rất xuất sắc vai trò của một người bạn rét mướt, lạc quan và sống tình cảm. Có thể nói, khi nhìn về ngày mai 10 năm sau, được thấy một kết thúc viên mãn dành cho Suwa và Naho, tôi đã rất hài lòng bởi chân tình Suwa xứng đáng được hạnh phúc.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-3.jpg?w=1089&h=600
Dù với tiết tấu nhẹ nhàng nhưng bộ phim làm chúng ta không thể rời mắt vì có quá nhiều câu hỏi được đặt ra khiến chúng ta phải dõi theo những cụ của đám bạn để tìm hiều câu giải đáp thực thụ: Kakeru đã gặp biến cố gì trong đời? tại sao anh lại tỏ ra u hoài như vậy khi mọi người luôn vui vẻ? Liệu những hối tiếc của được tu tạo một cách kịp thời và tạo ra kết thúc tốt đẹp hơn không? Kakeru có được cứu và mai sau liệu sẽ đổi thay như thế nào?
Những cảnh quay trong phim rất đẹp cũng chính là điểm cộng tuyệt khi nó thực sự giúp vẻ đẹp của các nhân vật và phong cảnh được tả rõ nét nhất. Những nét tối tăm ở ngày nay đã được thay đổi để trở nên nhãi con sắc màu, nỗi buồn của họ cũng được hoá giải nhẹ nhàng và hiệp. Tình bạn đầy sự tin cẩn, sẻ chia được đề cao một cách rất hiệu quả. Mỗi người đếu nuốm để gỡ bỏ những lầm lỗi đáng tiếc bằng chính sự sẻ chia, đồng cảm và những thương thanh bạch nhất.
Orange đã thực sự mang đến niềm tin và hy vọng vào cuộc sống cho người xem. Cuộc sống dẫu là vô thường nhưng chỉ cần bạn tin tưởng vào những yêu thương và biết hy vọng sự tươi sáng ở tương lai thì chắc hẳn bạn sẽ trở nên một người lạc quan, hạnh phúc. Quan trọng nhất là hãy luôn trân trọng từng phút chốc của cuộc thế này để không có bất cứ sự hối tiếc nào xảy ra.
Tuổi thanh xuân của mỗi người là vô giá, sống thật chậm để thưởng thức trót bạn nhé!
Orange (http://xemphimonlineblog.blog.com/2016/07/04/orange-%e2%80%93-l%c6%b0u-l%e1%ba%a1i-tu%e1%bb%95i-thanh-xuan-r%e1%ba%a1ng-r%e1%bb%a1-trong-long-ta/)– Lưu lại tuổi thanh xuân nhãi ranh trong lòng ta
Cách họ thương tình một ai đó, cách họ trình diễn.# sự quan tâm dành cho bạn bè của mình, cũng như lúc họ mắc phải những lầm lỗi trở thành bài học hết sức nhẹ nhàng cứ dần thấm vào trái tim của những người trẻ như chúng ta. kết thúc 139 phút, chắc hẳn bạn sẽ khôn cùng bằng lòng với những cảm xúc mà bộ phim mang lại.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-1.jpg?w=825&h=1167
Sự hư ảo xuất hiện ngay từ đầu phim, khi Naho bất ngờ nhận được bức thư được gửi đến từ mai sau 10 năm sau mà người gửi lại là chính cô. Điều này khiến người xem phải đặt câu hỏi, vì sao bức thơ lại nằm trong túi xách của Naho và nó được gửi về bằng cách nào? Nếu trong các bộ phim viễn tưởng khác thì chắc hẳn phải có một điểm giao nhau giữa ngày nay và tương lai hoặc quá khứ, giống như một lỗ đen hay cách cửa thần kỳ nào đó. Nhưng ở đây lại hoàn toàn không, bởi Naho ở tương lai chỉ chôn bức thư của mình xuống gốc anh đào và cầu nguyện thì cô ở hiện tại sẽ nhận được thư. Sự bất hợp lý này khiến chúng ta phải liên tục đặt câu hỏi và đến rút cục vẫn không thể trả lời nó một cách vẹn tròn.
Nhân vật Naho với tính cách hồn hậu, tốt bụng nhưng lại khá hồi trong cách bộc lộ tình cảm của mình dành cho Kakeru. Chính sự mềm yếu đó mà cô đã phải sang rất nhiều sự hối tiếc trong tuổi thanh xuân của mình, việc làm cô cắn rứt nhiều nhất là chẳng thể cứu sống được Kakeru trong tai nạn năm 17 tuổi. Cô luôn muốn bản thân phải mạnh mẽ đối diện với thực tế và tình cảm của mình nên đã viết một bức thư gửi về từ mai sau để khích lệ Naho tuổi 16 phải gan góc để vượt qua những trở lực trước mắt. Trong suốt quá trình đổi thay mai sau phê chuẩn những gì được viết trong bức thư, bản thân Naho cũng dần trở thành kiên cường hơn rất nhiều. Cô đã sửa được rất nhiều lỗi lầm ở quá khứ và lưu lại những khoảnh khắc tươi đẹp của tuổi thanh xuân. Tình cảm mà Naho dành cho Kakeru hoàn toàn đúng với lứa tuổi học sinh, sự thuần khiết ở mối quan hệ của hai người không những giúp Kakeru có thêm ý thức để vượt qua sự khổ tâm của mình, nó còn làm người xem cảm thấy vô cùng thoải mái khi được chứng kiến một tình cảm học sinh hồn nhiên như vậy. Naho giúp chúng ta nhìn ra một điều, đừng vì chính sự hèn yếu của bản thân mà vụt mất những cơ hội trước mắt, chỉ cần chúng ta dám đối diện với ngày nay thì thành công ắt hẳn sẽ trở nên rất gần. Tôi đọc được rất nhiều bình luận về diễn xuất của Tsuchiya Tao trong phim này, khen có và chê cũng có. Riêng cá nhân mình, tôi vẫn thích nét diễn của Tao. Ánh mắt bẽn lẽn, sự e thẹn và những lúc Naho chần chờ trước quyết định của mình được Tao mô tả rất thuần khiết. Dù có nhiều chỗ sự do dự của cô nàng khiến tôi cảm thấy khá bực bội, nhưng nhìn chung Tao đã mô tả khá tròn vai.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-2.png?w=915&h=1074
Là một học sinh chuyển đến từ Tokyo, Kakeru gây ấn tưởng bởi vẻ ngoài siêu đẹp trai. Nếu ban sơ anh chàng tỏ ra khá rụt rè thì khi nở nụ cười lại khiến trái tim fan girl điêu đứng trước sự rạng ngời của anh. Kakeru mang trong mình nỗi ăn năn hết sức lớn sau cái chết của mẹ. Anh luôn tìm cách che giấu những nỗi buồn mà mình phải gánh chịu, sự u ám trong tâm hồn khiến anh có nghĩ suy khôn cùng tiêu cực. Bức thư của Naho viết rằng vào ngày 31 tháng 12 năm Kakeru 17 tuổi, anh sẽ chết trong tai nạn giao thông bởi chính sự dày vò của bản thân. Nhưng khi Kakeru nhận ra được tình cảm của mọi người xung quanh dành cho mình, anh chàng đã dần cởi mở và hoà đồng hơn. Kakeru chưa từng trơ khấc trong hành trình của tuổi xanh, bởi ngoài ái tình hết sức dễ thương mà Naho dành cho anh; thì tình bạn mà Suwa, Higita, Chino và Azu dành cho anh cũng khôn cùng đáng quý. Tôi còn nhớ một lời thoại mà Suwa đã nói với Kakeru khi anh dường như muốn buông xuôi vớ mọi thứ: “Nếu lúc cảm thấy nặng nề, cậu không cần phải gắng gượng làm gì cả. Có bọn mình ở đây rồi”. Câu nói đầy xúc động của Suwa thực sự đã đẩy xúc cảm lên đến đỉnh điểm, giống như mọi thứ trên đời này đều có thể thay đổi, chỉ có tình bạn giữa họ là trường tồn mà thôi. Kakeru cũng vì những tình cảm đó mà đã có một quyết định khác khi chiếc xe đạp sắp đâm vào xe tải, anh đã kịp thời nhận ra còn muôn nghìn điều quý báu vẫn ở cạnh mình. Khi Yamazaki Kento vào vai Kakeru, anh đã phần nào diễn đạt được nỗi đau của Kakeru trước sự hối hận của mình trong các phân cảnh khóc và kể về người mẹ kí vãng của mình. Sự gượng của anh đã được đôi mắt chất chứa xúc cảm của mình cứu vớt rất nhiều.
Có một nhân vật đã tạo nên rất nhiều xúc cảm trong phim, anh chàng với tính cách sôi nổi và hoà đồng chính là người nổi trội nhất đám bạn. Sự chững chạc trong nghĩ suy, luôn mong muốn được trợ giúp bạn bè, Suwa đã cho thấy sự đáng tin cậy của mình. Ngoài lời thoại được tôi nhắc đến ở trên, Suwa còn làm một chuyện hết sức ráo trọi, anh không ngừng cụ tạo điều kiện để Kakeru và Naho diễn đạt tình cảm dành cho đối phương trong khi anh cũng dành một tình cảm hết sức đặc biệt cho Naho. Tôi tự hỏi có phải khi đưa ra quyết định đó, Suwa đã chiến đấu nội tâm rất nhiều hay không? Bởi bản chất của con người là ích kỷ nhưng trong trường hợp này, Suwa vì tình bạn của mình đã dẹp bỏ quơ những tính liệu đó mà thực tình chúc phúc cho cả hai. Ryusei Ryo đã biểu thị rất xuất sắc vai trò của một người bạn rét mướt, lạc quan và sống tình cảm. Có thể nói, khi nhìn về ngày mai 10 năm sau, được thấy một kết thúc viên mãn dành cho Suwa và Naho, tôi đã rất hài lòng bởi chân tình Suwa xứng đáng được hạnh phúc.
https://blogtruyenhinhfpt.files.wordpress.com/2016/06/orange-3.jpg?w=1089&h=600
Dù với tiết tấu nhẹ nhàng nhưng bộ phim làm chúng ta không thể rời mắt vì có quá nhiều câu hỏi được đặt ra khiến chúng ta phải dõi theo những cụ của đám bạn để tìm hiều câu giải đáp thực thụ: Kakeru đã gặp biến cố gì trong đời? tại sao anh lại tỏ ra u hoài như vậy khi mọi người luôn vui vẻ? Liệu những hối tiếc của được tu tạo một cách kịp thời và tạo ra kết thúc tốt đẹp hơn không? Kakeru có được cứu và mai sau liệu sẽ đổi thay như thế nào?
Những cảnh quay trong phim rất đẹp cũng chính là điểm cộng tuyệt khi nó thực sự giúp vẻ đẹp của các nhân vật và phong cảnh được tả rõ nét nhất. Những nét tối tăm ở ngày nay đã được thay đổi để trở nên nhãi con sắc màu, nỗi buồn của họ cũng được hoá giải nhẹ nhàng và hiệp. Tình bạn đầy sự tin cẩn, sẻ chia được đề cao một cách rất hiệu quả. Mỗi người đếu nuốm để gỡ bỏ những lầm lỗi đáng tiếc bằng chính sự sẻ chia, đồng cảm và những thương thanh bạch nhất.
Orange đã thực sự mang đến niềm tin và hy vọng vào cuộc sống cho người xem. Cuộc sống dẫu là vô thường nhưng chỉ cần bạn tin tưởng vào những yêu thương và biết hy vọng sự tươi sáng ở tương lai thì chắc hẳn bạn sẽ trở nên một người lạc quan, hạnh phúc. Quan trọng nhất là hãy luôn trân trọng từng phút chốc của cuộc thế này để không có bất cứ sự hối tiếc nào xảy ra.
Tuổi thanh xuân của mỗi người là vô giá, sống thật chậm để thưởng thức trót bạn nhé!